
EKV - đây là đầu đạn động năng trong công nghệ hit - to - kill. Cho thấy khả năng điều hướng toàn phần trong không gian sau khi tên lửa SM-3 được tác ra khỏi hệ thống phóng. Không dùng thuốc nổ.
Thống đần lại thể hiện trình còi công nghệ. Đại tá thống, lính trinh sát thể hiện sự thiếu hiểu biết .Đúng là thống đần xứng đáng là lãnh tụ của bọn ngú vàng. Cái loại trình độ này về kỹ thuật tôi tự tin nói luôn, thống chưa đủ trình để nc. Tôi dám chắc 100% thống không biết gì về module động năng EKV trên các tên lửa đánh chặn của hệ thống PAC-3 .
CÓ thể bài viết này theo ý chủ quan của tôi , nhưng tôi chắc rằng ko có 1 hệ thống National Missile Defense nào hoàn chỉnh và áp dụng công nghệ cao như NMD của mỹ. Trị giá 900 tỷ đô .
nếu nga có các thành phần S-300, S-400, Buk-M1, Top-M1, Osa-AKM và Tunguska-M1 S-500 ( được chém có khả năng tên lửa đạn đạo có tầm bắn xa gần 3.500 km) tôi xin nói rằng, các hệ thống Antei-2500 tất cả đều là các hệ thống chông tên lữa đa nhiệm , độc lập được liên kiết mạng bằng 1 điều lệnh của bộ đội phòng thủ vũ trụ nga. Tên lửa đạn đạo có thể được phóng từ nhiều vị trí khác nhau, như từ hầm chứa, xe cơ động, xe lửa, tàu ngầm, tàu chiến và máy bay. Tên lửa được phân chia thành bốn loại cơ bản dựa trên tầm bắn tối đa: Tầm ngắn (dưới 1.000m), tầm cận trung (1.000 - 3.000 km), tầm trung (3.000 - 5.500km); tên lửa đạn đạo liên lục địa, hoặc ICBM (hơn 5.500km).
Hành trình của tên lửa đạn đạo được phân chia làm ba giai đoạn: Giai đoạn tăng tốc, bắt đầu phóng và kéo dài cho đến khi kết thúc động cơ tên lửa đẩy; giai đoạn giữa- giai đoạn dài nhất- từ khi tên lửa vào quỹ đạo parabol cho tới mục tiêu; giai đoạn cuối, khi đầu đạn tên lửa được tách ra, thông thường giai đoạn này chỉ mất chưa đầy một phút thì phát nổ.
Căn cứ vào các đặc điểm nêu trên của tên lửa, quân đội Mỹ đã hình thành bốn chức năng cơ bản để đối phó với một tên lửa đạn đạo thông qua hệ thống phòng thủ. Bốn chức năng cơ bản của hệ thống phòng thủ tên lửa là: Phát hiện; phân biệt (phân biệt giữa mục tiêu là tên lửa với các mục tiêu khác); điều khiển hỏa lực (xác định chính xác điểm đánh chặn); tiêu diệt (tấn công mục tiêu bằng một số loại tên lửa đánh chặn),chính vì thế , mỹ mới đẻ ra các phương tiện đánh chặn từng gia đoạn ,Hệ thống đánh chặn tên lửa trên mặt đất (GMD); hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo Aegis; hệ thống đánh chặn tên lửa tầm cao giai đoạn cuối (THAAD); hệ thống đánh chặn tên lửa tầm thấp giai đoạn cuối (PAC-3). Các ông sẽ thấy đầu đạn đánh chặn của công nghệ va chạm động năng nó khác xa những gì các ông nghĩ. ( hình dưới)
Các cuộc chiến tranh gần đây trên thế giới là minh chứng rõ ràng nhất cho ưu thế của tác chiến đường không trong chiến tranh hiện đại.
Việc sử dụng các máy bay chiến đấu với nhiều tính năng ưu việt mang lại khả năng kỳ diệu cho các quốc gia tấn công: có thể triển khai lực lượng quân sự, gồm cả phương tiện cơ giới vào chiến trường trong thời gian tính bằng giờ; hoặc chí ít là tấn công chính xác các mục tiêu trọng yếu từ tầm xa trong thời gian ngắn hoặc hỗ trợ hữu hiệu cho lục quân từ trên không...
Theo thời gian, hệ thống phòng không ngày càng phát triển với nhiều chủng loại: các hệ thống phòng không tầm xa, tầm trung, hệ thống phản ứng nhanh tầm gần... với khả năng tiêu diệt mục tiêu đường không cực lớn, đặc biệt khi chúng được sử dụng kết hợp với nhau qua mạng lưới chia sẻ thông tin. Vì lẽ đó, nhiệm vụ quan trọng cho không quân là chế áp các tổ hợp phòng không của đối phương, tạo hành lang an toàn để thực hiện nhiệm vụ tiếp sau, thường được gọi là S/DEAD (Supression/ Destruction of Enemy Air Defense).
Các tên lửa như SM-3 bock 2A/B sử dụng công nghệ động năng để tiêu diệt mục tiêu bay ngoài khí quyển. Tầm bắn 2.500km , tầm cao 1.500km tốc độ gấp 15 lần âm thanh, 15 Mach. Đây là tốc độ chưa 1 tên lửa đánh chặn phóng từ mặt đất, trên biển nào sánh kịp.
So sánh đạn tên lửa của S-300 là 48N6E2 với Đạn tên lửa như MIM104 của tổ hợp PAC-3 thì rõ ràng nhận ra điều thua kém.
Tên lửa đánh chặn như 48N6E2 to gấp 3 lần dài hơn nhiều, dùng ngòi nổ cận đích phá mảnh mạnh. Tốc độ đánh chặn không bằng PAC-3 . Các tên lửa của PAC-3 nó không dùng đầu đạn chứa thuốc nổ. Mà dùng động năng trực tiếp lao vào mục tiêu bay, độ chính xác tính bằng milimet. Phải là trúng tuyệt đối. Chính vậy đòi hỏi 1 năng lực kiểm soát hoả lực chính xác tuyệt đối , tính toán thời điểm va chạm .là công nghệ thế giới chưa ai làm nổi.
Đối với những tên lửa sử dụng công nghệ truy đuổi và tiêu diệt này. Để đánh chặn được 1 tên lửa bay ngoài tầng khí quyển là việc cực kỳ khó. Đó là sự đồng bộ của cả 1 hệ thống phức tạp của các vệ tinh hồng ngoại. Khi đầu đạn đánh chặn vượt ra tầng khí quyển ở độ cao 1000km nó sẽ tách khỏi bộ phận đẩy như loại SM-3 block 2/A . Khi đó nó phải dựa vào bản đồ sao , dự vào các chòm sao để tự định vị trong không gian. Quét và đối chiếu với vị trí mục tiêu cần đánh chặn. Phân biệt đầu đạn mục tiêu với các mục tiêu giả như tầng đẩy tên lửa mục tiêu rơi ra khi vượt ra ngoài khí quyển. Đánh chặn 1 mục tiêu trong không gian là thứ vô cùng khó. Nhưng SM-6 đã đánh chặn thành công 1 vệ tinh đang bay với vận tốc 25 .000km /h. Cho thấy khả năng định vị trong không gian của nó rất xuất sắc. 1 tên lửa bay với tốc độ 15Mach ( 18375 km/h) bắn hạ 1 vật thể bay ở tốc độ 21 Mach ( 25726km/h) đã được chứng minh trong thực tế. Vấn đề ở đây là gi?
Khả năng bắn chặn 1 vật thể bay nó không cần thiết phải so sánh tốc độ giữa vật thể bay và vật đánh chặn. Vì cơ bản đã là bắn chặn thì không phải truy đuổi vật thể cần đánh chặn. Điều mấu chốt ở đây là tính toán được thời gian va chạm của 2 vật thể. Muốn làm được điều này cần phải tính toán được quỷ đạo bay của tên lửa tấn công. Vật thể bay càng nhanh thì càng khó thay đổi quỷ đạo bay. Đơn giản là hình dáng khí động học của nó không cho phép nó thay đổi góc tới để chuyển trọng tâm của tên lửa khi đang bay tốc độ cao. G ( CHỈ SỐ GIA TỐC TRỌNG TRƯỜNG ) chỉ số này trong không gian nó cản trở việc điều hướng của tên lửa tốc độc cao trên 10 mach. Chính vì vậy. 1 tên lửa liên lục địa ICBM có khi còn dễ đánh chặn hơn là 1 tên lửa hành trình cận âm. Vì đường đạn của 1 tên lửa ICBM là không thay đổi được. 1 vòng cung parabol cố định. Các tên lửa đánh chặn tầm cao của hệ thống Thaad chính ra để dùng cho tình huống đánh chặn ngoài khí quyển.
1 : khi 1 tên lửa đường đạn được phóng đi. Các hệ thống radar băng tần X sẽ lập tức phát hiện.
2 : giai đoạn khởi tốc của tên lửa tấn công sẽ được xác định bởi vệ tinh hồng ngoại GEO-2 là Hệ thống trinh sát hồng ngoại (SBIRS) ngoài khí quyển. Hệ thống này sẽ lập 1 sơ đồ các đường bay giả định. Chọn ra 1 đường bay chuẩn nhất. Thao dõi, định vị xác định tên lửa đó là tên lửa tầm trung, tầm xa, hay 1 tên lửa ICBM. Theo dõi hành trình bay của mục tiêu.
3 : các radar băng tần X xác định độ cao tên lửa. Đánh giá giai đoạn bay. ( đây mới là thứ khó nhất này. ) các hệ thống cảnh báo Trên vũ trụ xác định thời điểm tên lửa đạt độ cao cực đại , chính lúc này tốc độ tên lửa là chậm nhất , đạt độ cao cực đại, tên lữa sẽ tách tầng. Chuẩn bị bổ nhào hoà nhập khí quyển. Đây là thời điểm tên lửa của hệ thống chống tên lửa giai đoạn giữa tầm cao Thaad được kích hoạt. Nó nhận thông tin liên tục về đường bay từ vệ tinh và các radar chiếu xạ mặt đất. Vì là bắn chặn nên tốc độ của tên lửa đánh chặn không còn là vấn đề đáng quan tâm. Nó trực tiếp lao vào đường bay của tên lửa mục tiêu. Nghe thì đơn giản nhưng đây là 1 quá trình vô cùng phúc tạp đòi hỏi sự đồng bộ thông tin của mọi hệ thống cảnh báo từ trên vũ trụ đến mặt đất.
Tạo ra 1 tên lửa tấn công dễ hơn nhiều so với tạo ra 1 hệ thống đánh chặn tên lửa. Đòi hỏi 1 sự đầu tư rất lớn và đồng độ của các thiết bị theo dõi. Phân tích, cảnh báo được đặt khắp mọi nơi. Không có gì lạ khi Mỹ đặt hệ thống cảnh báo sớm ở các khu vực địa chiến lược quan trọng thì thường gây ra phản ứng gay gắt của các đối thủ như Nga hay Trung Quốc.
Đối với các tên lửa siêu thanh như KH-47 của nga. Tôi khẳng định nó không thể thay đổi được đường đạn khi bay . Nó là 1 biến thể phóng từ trên không của tên lửa chiến thuật lục quân iskandar M. Lợi dụng tốc độ siêu âm của máy bay MIG-31 để phóng tên lửa từ trên không. Nó không có cái tầng đẩy phụ nào cả . Nó đơn giản như 1 Viên đạn đang bay với cánh đuôi nhỏ ổn định. Và tôi cũng không tin rằng nó đạt được tốc độ hành trình siêu vượt âm ở tốc độ 10 Mach. Với tầm xa 2000km thì đơn giản nó không đủ nhiên liệu để bay toàn hành trình siêu âm. Tầm phóng của tên lửa này theo tôi chỉ đạt từ 600 đến 800km là tối đa. Công nghệ động cơ Ramjet engine ( công nghệ luồng phụt dòng thẳng ) không thể cho phép làm được 1 vật thể không có cửa hút khí như KH-47 . Vì nó phi khoa học. Nó cần 1 tốc độ cao trên 3 Mach để có thể kích hoạt được việc tạo đủ tỷ lệ nén khí . Muốn là được việc này thì tên lửa phải có cửa hút khí. Nó không thể trơn tuột như 1 Viên đạn như cấu trúc khí động của KH-47 được . Để bay siêu vượt âm nó tiêu tốn 1 lượng nhiên liệu vô cùng lớn. Vì vậy KH-47 không thể bay ở tầm xa 2000km hoặc đạt tốc độ Mach10 toàn hành trình được. Nó được gia tốc bởi MIG-31. Nên cơ bản KH-47 sẽ đạt vận tốc khi chạm mục tiêu ở tốc độ Mach 7 là tối đa. Và tầm xa vào khoảnh 800km. Việc bắn chặn 1 vật thể bay với đường đạn không đổi như KH-47 là không hề khó. Cái khó là làm sao phát hiện sớm được máy bay mang nó đang bay đên. KH-47 lợi dụng vào tốc độ cao để đối phó với phản ứng của hệ thống đánh chặn. Làm cho hệ thống đánh chặn không đủ thời gian để phản ứng , ko đủ thời gian phân tích quỷ đạo bay. Nhưng nếu đối thủ có 1 hệ thống radar cảnh báo sớm. Thì KH-47 hoàn toàn không có gì đáng sợ cả.
Chính vì điều này nên ucraina rất muốn có được F-16 . Nó sẽ chịu trách nhiệm đánh chặn từ xa hoặc bay tuần tiễu cảnh giới không phận tầm xa. Nhằm lấp đầy lỗ hỗng của các radar cảnh báo sớm mà ucraina chưa có nhiều để bao phủ các cơ sở hay các thành phố trọng điểm.
Các bác thấy đấy. Tất cả các tên lửa đánh chặn của mỹ rất nhỏ. Gọn. Tốc độ cao. Nga to hơn. Dài hơn ( mang nhiều nhiên liệu hơn) nhưng tên lửa nga lại đạt tầm bắn kém hơn. Bay chậm hơn. Vì sao? Vì công nghệ tên lửa đẩy của nga không bằng được mỹ về công nghệ quá nhiệt động cơ. Và vì các tên lửa của nga không thể đạt độ tinh vi hoá ( thu nhỏ linh kiện) các linh kiện điện tử, và vì đầu đạn sử dụng dạng nổ của tên lửa nga quá lớn. Điều đó nó cản trở tầm bắn. Độ linh hoạt của tên lửa đánh chặn nga.
Những loại tên lửa như SM3 block2A/B. . SM-6 . Các tên lửa đánh chặn của tổ hợp tầm cao THAAD. Hay MIM105 PAC-3 nó đều là những tên lửa đánh chặn sử dụng công nghệ HIT-TO-KILL ( truy đuổi - tiêu diệt) tốc độ cao. Với đầu đạn đánh chặn sử dụng van phản lực điều hướng toàn phần. Vượt tầm khí quyển. Đây là 1 dạng công nghệ vượt quá tầm hiểu biết của chúng ta. 1 dạng đánh chặn không dùng thuốc nổ nhưng tạo ra 1 sức mạnh sánh ngang với 180kg thuốc nổ mạnh trong không gian. Đây là 1 tiến bộ trong 40 năm qua của mỹ. 900 tỷ đô cho 1 hệ thống phức tạp đa tầng, 3 giai đoạn NMD. kỳ quan công nghệ và là hình mẫu của sự kết nối thông tin toàn thời gian từ trên biển, dưới lòng biển, trên mặt đất. Bầu trời vào ngoài không gian.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét