Diễn biến tình hình cuộc gặp
Mỹ - Trung bên lề Hội nghị thượng đỉnh các nhà lãnh đạo APEC lần thứ 30 ở Mỹ , theo tôi cuộc gặp này tương đối thành công với Mỹ - TQ . Chưa đến mức thành công rực rỡ vì sao ? Và thật sự làm rõ rằng “ Tập có phải là độc tài trong 1 quốc gia cộng sản hay không “?
Tôi xin trích lại 1 vài vấn đề đáng chú ý trong hội nghị thượng đỉnh lần này : Có 2 điểm chính về kinh tế cần nhìn nhận :
1: Hoa kỳ khẳng định và trấn an các đối tác và đồng mình của mình ở khu vực Châu Á – Thái Bình Dương rằng “ Hoa Kỳ hiện diện tại đây là để ở lại và khẳng định Hoa Kỳ đang giảm thiểu rủi ro và đa dạng hóa nguồn cung , chuỗi cung ứng mới nhưng không tách rời khỏi Bắc Kinh ”
Nó rõ thêm rằng Hoa Kỳ mới đầu tư khoảng 50 tỷ đô la vào các nền kinh tế trong Khuôn khổ Hợp tác Kinh tế châu Á - Thái Bình Dương năm 2023, bao gồm các lĩnh vực công nghệ năng lượng sạch, hàng không và chống biến đổi khí hậu – Trong khi các doanh nghiệp Châu Á- Thái Bình Dương đã đầu tư vào mỹ trong 5 năm qua đã đạt đến 200 tỷ đô .
Điều này cho thấy Mỹ vẫn là đầu tầu cho các nền kinh tế và sức khoẻ nền kinh tế Mỹ vẫn quá hấp dẫn cho các nhà đầu tư trong khu vực kinh tế Châu Á – TBD . Sự kêu gọi của Mỹ và nhật trong cuộc họp thượng đỉnh G-7 ở Nhật Bản vào đầu năm nay đã cho thấy , việc cơ cấu lại chuỗi cung ứng đã đi đúng hướng , và nguồn lực đầu tư vào Trung Quốc đang chững lại trong 3-5 năm nay . Trong 200 tỷ đô của các công ty đầu tư vào mỹ quá nửa là của Hàn Quốc , Đài Loan và điều đặc biệt là toàn những công ty công nghệ bán dẫn và sản xuất chíp đứng đầu thế giới về vốn và công nghệ . Rõ ràng APEC có lợi cho Mỹ không ít . Nhất là thu hút vốn đầu tư và cân bằng lại chuỗi cung ứng mới .
Đã từ 3 năm nay , các nền kinh tế thế giới đã đang hồi phục mặc dù chậm nhưng kinh tế thới giới đã khởi sắc trở lại sau đại dịch , nền kinh tế Mỹ tăng trưởng vượt qua kỳ vọng , Châu Âu mặc dù đã qua đại dịch , lại vướng vào chiến tranh Ucraina nhưng vẫn tăng trưởng . đầu tầu kinh tế thế giới vẫn dịch chuyển về phía Phương Tây đặc biệt là sự tăng trưởng bất ngờ của Mỹ , quá trình kìm chế lạm phát trong “ kỹ thuật “ của Mỹ đã thành công .
Điều này đã được Biden nói rõ với TQ rằng Mỹ đang dẫn trước TQ trong vấn đề phát triển kinh tế , rất tự tin và sự thật là như vậy . TQ vẫn còn Covid về mặt kỹ thuật , nền kinh tế vẫn bị trì hoãn 5 năm nay , nền kinh tế TQ vẫn chưa mở cửa và dòng vốn đổ vào TQ chưa quay lại mà còn bị rút đi khá nhiều .
Nguyên nhân tiếp theo cho vấn đề giảm tốc phát triển của TQ đó là : Con số không biết nói dối :
Đảng Cộng sản nắm quyền chỉ huy mọi sinh hoạt trong xã hội. Đó cũng là lý do khiến kinh tế Trung Quốc đang trì trệ.
Số hàng xuất cảng đã xuống liên tiếp trong 5 tháng, trong Tháng Bảy chỉ còn 281 tỷ đô la, giảm 14,5 % so với năm ngoái. Chỉ có hàng bán sang Nga là tăng được 70%, vì Nga bị các nước Âu, Mỹ cấm vận. Số xuất cảng sang Mỹ giảm nhiều nhất, mất 23.12%, đã xuống liên tục trong 12 tháng. Khách hàng lớn nhất Trung Quốc là các nước trong khối Đông Nam Á, ASEAN, cũng mua ít hơn 21.43% so với năm ngoái; hàng bán qua Âu châu cũng mất 20.62%. Trong quý thứ 2 năm nay, đầu tư nước ngoài đã giảm 80% so với năm ngoái, chỉ còn 4.9 tỷ đô la, thấp nhất kể từ 25 năm qua , 1 điều báo động rất đáng quan ngại với TQ . một lần nữa cho thấy sức mạnh cuộc họp G-7 ở Nhật đã phát huy sức mạnh của liên minh kinh tế này .
Đại dịch qua đi nó lại có những điều ít ai ngờ tới , thật hài hước : Hàng xuất cảng xuống thấp đáng kể của TQ là vì sau khi bệnh dịch Covid đi qua, dân Châu Âu và Mỹ không sợ tới chỗ đông người nữa, họ bớt mua hàng hóa để chi vào các dịch vụ ăn chơi , du lịch . Ngoài ra, nạn lạm phát khiến mọi người mua sắm ít hơn. Vì vậy ngành xuất cảng của các nước Á Đông đều đi xuống suốt năm qua. Trong tháng Bảy, Hàn Quốc mất 16.5%, Đài Loan mất 10.4%, Việt Nam giảm bớt 2.1%.
Không chỉ có chỉ số xuất khẩu mà hàng nhập cảng vào Trung Quốc cũng giảm trong 5 tháng liền, mất 12.3% trong tháng Bảy, vì các xí nghiệp giảm mua nguyên liệu về để sản xuất và nền kinh tế tỷ dân của Trung Quốc đã nghèo đi trong 5 năm qua . Người dân thắt lưng buộc bụng hơn trước .
Kinh tế Trung Quốc trì trệ không phải chỉ vì các lý do nhất thời như trên mà còn do những nguyên nhân sâu xa hơn. Ấn Độ, Việt Nam, Indonesia bán giá rẻ hơn, vì lương công nhân vẫn thấp hơn. Sau kinh nghiệm Covid, các nước Âu, Mỹ đi tìm các nguồn cung cấp hàng hóa khác để tránh lệ thuộc vào một nước Trung Quốc , đại dịch đã cho thấy toàn thế giới đã bị Trung Quốc bắt làm con tin như thế nào , nên các công ty Mỹ chuyển cơ xưởng sản xuất về Mexico và các nước châu Mỹ La tinh ( trong tương lai 10 năm tới , khu vực Mỹ là tinh sẽ là nơi còn lại cuối cùng trên hành tinh dùng để thay thế Trung Quốc , sự dịch chuyển khối lượng sản xuất hàng tiêu dùng sẽ là ở Mỹ la Tinh , và Trung Quốc sẽ chuyển đổi sang nền công Nghiệp Nặng , đóng tầu , cạnh tranh với Hàn Quốc )
Tại Trung Quốc, chính sách đối phó trước bệnh dịch Covid cực kỳ nghiêm ngặt làm kinh tế ngưng đọng, đồng thời khiến dân chúng nghĩ chính quyền sẽ ngày càng kiểm soát chặt chẽ hơn. 30 năm trước , Đặng Tiểu Bình đã nới lỏng, giúp cho kinh tế phát triển nhanh. Từ khi Tập Cận Bình nắm quyền, hệ thống chỉ huy được phục hồi, lật ngược các chính sách đã thí nghiệm. chính thể độc tài mang lại hệ quả nhãn tiền trong các cơn khủng hoảng . trước năm 2005, các kế hoạch và chính sách công nghiệp được đưa ra nhưng đều bị bỏ qua vì thiếu thực tế, không thể thi hành. Từ năm 2006, đảng Cộng sản giành lại quyền kiểm soát kinh tế đất nước ,lập tức can thiệp mạnh hơn. Tập muốn ra lệnh và can thiệp và vấn đề kinh tế rất nhiều dù trong thực tế không đủ sức. Những mục tiêu được Tập cổ động, như khuyến khích sinh sản, giảm bớt khí thải công nghiệp, đề ra rồi cũng không thực hiện được , đó là vấn đề của kinh tế , và kinh tế phải dựa trên những thay đổi tức thời của thời đại . nó không phải chiến lược phát triển kinh tế rập khuôn trong mô hình của Tập Cận Bình .
Kinh tế đã giảm tốc rồi , nhưng Tập lại có 1 chiêu bài an dân bằng cách ép buộc các doanh nghiệp phải chia tài sản của mình cho xã hội , 1 thứ nghịch lý chưa thấy ở đâu trong nền kinh tế vĩ mô .
khẩu hiệu “xã hội thịnh vượng chung ” của Tập , nhắm phân bố tài sản đồng đều thực chất là lấy đi tài sản của các công ty Trung Quốc chia cho xã hội nhằm giảm bớt khoảng cách giàu nghèo , giúp Tập củng cố quyền lực trong nước . Ở các nước tư bản, người ta giảm bớt chênh lệch giàu nghèo bằng hệ thống an sinh xã hội và thuế lũy tiến, người lợi tức càng cao thì đánh thuế càng nặng. Ở Trung Quốc, thuế lợi tức rất thấp, không đụng tới lợi tức vì đầu tư của cá nhân. Năm 2014 đảng Cộng sản nói sẽ cải tổ nhưng vẫn chưa thấy gì.
Sau khi Mao Trạch Đông chết, Đặng Tiểu Bình đã thay đổi hệ thống cầm quyền để nội bộ đảng có thể tự kiềm chế: Giới hạn tuổi các lãnh tụ, đặt lệ chức vụ tổng bí thư hay chủ tịch đảng chỉ có hai nhiệm kỳ. Tập Cận Bình đã xóa bỏ cả hai thứ hạn chế đó, sẽ nắm quyền mãi mãi cho đến chết. Tập đã thanh toán các đối thủ trong đảng để một mình nắm toàn quyền, đồng thời củng cố quyền lực của đảng Cộng sản trên toàn thể xã hội; đóng vai một hoàng đế tái sinh . Tập đã nêu ra những khẩu hiệu chung chung, để không chịu trách nhiệm trước những thất bại; nhưng vẫn can thiệp vào sinh hoạt kinh tế, dù đó là trách nhiệm của thủ tướng, Thủ Tướng thực tế chả có cái tác dụng gì với bộ máy cầm quyền Trung Quốc hết .
👇👇👇
2: kinh tế là đòn bẩy của chính trị và quân sự :
Việc Trung Quốc tham gia và thảo luận chống phổ biến Vũ Khí Hạt Nhân năm nay là 1 tin hiệu rất bất ngờ . dù cho Trung Quốc không thật tâm với vấn đề này nhưng nó cũng cho thấy , Trung Quốc đang nhìn lại tiềm lực của mình ở đâu trong cuộc đua hoàn thiện và đổi mới kho vũ khí hạt nhân cùng với Mỹ .
Ưu tiên Trong tương lai từ giờ đến 5 năm tới là làm sao cho Mỹ và Châu Âu tập trung vào vấn đề của Ucraina , để Mỹ bớt quan tâm hơn đến vấn đề của biển đông và Châu á , và ngay cả bản thân Mỹ cũng thực sự không muốn có 1 cuộc chiến với Trung Quốc trong tương lai gần .
Cần phải hiểu khi Trung Quốc nói rằng “ thế giới đủ lớn để Mỹ và Trung Quốc cùng tồn tại và phát triển ” điều này khẳng định vai trò tối quan trọng và vị thế của Mỹ - Trung trên thế giới và không có Nga . 1 cường quốc như Trung Quốc nổi lên dành lại vị thế thống trị của 1 cường quốc khác luôn mang lại những hậu quả khôn lường , chỉ duy nhất trong trường hợp của vương quốc Anh khi lụi tàn tầm ảnh hưởng toàn cầu được chuyển sang quyền lực cho Mỹ lãnh đạo sau thế chiến là không có biến động về mặt quân sự và đối đầu trực tiếp , nhưng với Trung Quốc và Mỹ đây là vấn đề của sức mạnh đông – tây và sự khẳng định sức mạnh phồn vinh của thể chế chính trị dân chủ , cuộc chiến này chỉ có thể trì hoãn , không thể có chuyện không thể xẩy ra .
Xin trích lại bài viết trước đây của tôi về vấn đề trật tự thế giới mới đang được hình thành khi Trung Quốc quyết tâm loại bỏ và làm suy yếu khả năng lãnh đại của bộ máy chính trị phương tây đặc biệt là Mỹ :
Có 3 yếu tố dẫn đến sự hùng mạnh và là luận đề cơ bản trong logic quyền lực của nền dân chủ - kinh tế - chính trị phương tây .
Thứ 1 : không giống như các hệ thống đế quốc trong quá khứ , trật tự phương tây được xây dựng trên các cơ sở luật lệ, và quy tắc không phân biệt đối xử, và mở cửa thị trường tạo điều kiện cho các quốc gia mới nổi đẩy mạnh việc thực hiện những mục tiêu kinh tế và chính trị của mình trong khuôn khổ của hệ thống.
Thứ 2 : Đó là đặc tính lãnh đạo dựa trên sự liên minh của trật tự này , những trật tự trong quá khứ thường có khuynh hướng chỉ do một quốc gia chi phối các bên có lợi ích liên quan ,trong trật tự của phương tây hiện tại bao gồm một liên minh các cường quốc dàn hàng xung quanh Mỹ đây là điểm khác biệt quan trọng .
thứ 3: Trật tự phương tây hậu chiến có hệ thống quy tắc và thể chế đặc biệt chặt chẽ bao quát và được chấp nhận rộng rãi. Mặc dù có thể còn có những hạn chế ,nhưng trật tự này thật sự mang tính mở và dựa trên luật lệ hơn bất kỳ Trật tự nào trước đó ,chủ quyền quốc gia và pháp quyền không chỉ là chuẩn mực được Thượng tôn trong Hiến pháp của Liên Hợp Quốc,mà còn là một bộ phận mềm của nền tảng logic vận hành của trật tự phương tây , điều chắc chắn là những quy tắc này ngày càng tiến triển và chính bản thân nước Mỹ về mặt lịch sử cũng phải chịu sự ràng buộc này .
Nếu Trung Quốc quyết tâm lật đổ thể chế phương tây này thì cần phải có những đòn bẫy vô cùng lớn và được tạo dựng dựa trên giá trị của niềm tin và tính minh bạch , đây và nền tảng cho các lý luận thực tiễn của việc định hình 1 nhà nước siêu cường mọi mặt .
Tôi không đồng ý về nhận định cuộc gặp MỸ - Trung là thành công rực rỡ , bởi vì cả 2 đang câu giờ nhau để định hình lại đường lối và tích luỹ nguồn lực cho 1 cuộc chiến địa chính trị , quân sự lớn nhất trong thế kỷ này .1 khoảng lặng trước con bão lớn .
Tôi khẳng định cuộc gặp này TQ ở thế yếu hơn Mỹ và Mỹ cũng phải thể hiện thiện chí của mình để tìm kiếm 1 thời gian tập trung lại nguồn lực vốn đã bị trải dài trên toàn cầu bấy lâu nay .
Việc Mỹ tìm kiếm 1 giải pháp nối lại các kênh ngoại giao quân sự các cấp vốn đã bị đình trệ từ khi bà chủ tich hạ viện Mỹ thăm đài loan và vụ khủng hoảng khinh khí cầu do thám cuả TQ trên đất mỹ xuất hiện thể hiện 1 quan điểm rất rõ ràng rằng. Cả Mỹ và TQ chưa sẵn sàng cho 1 cuộc chiến lớn và Thế giới cũng chưa sẵn sằng đón nhận 1 cuộc chiến của 2 siêu cường . Khi TQ chấp nhận nối lại kênh liên lạc quân sự đó là tín hiệu của việc cần trì hoãn chiến tranh , mặc dù trên thực địa 2 bên vẫn hằm hè nhau . Mệnh đề này là sự tiếp nối của vấn đề chính trị và Kinh tế đối với TQ , việc giảm tốc về kinh tế và 1 loạt các vấn đề nội bộ trong đảng của TQ đã làm bộ chính trị và ngay cả Tập Cận Bình cũng phải sét lại 2 lần vấn đề quan hệ với Mỹ và các đối tác của Mỹ ở khu vực . Nhật Bản và philippine đã hoàn thành cái gọi là vòng đai kiểm toả TQ khi Nhật tăng cường ngân sách quốc phòng lên 2% tương đương với gần 90 tỷ đô , đứng thứ 3 thế giới và Philippine đồng ý cho Mỹ mở thêm ít nhất 5 quân cảng và cơ sở quân sự ở nước họ. Đây quả thật là món quà của TQ dành cho mỹ khi chiến thuật sói lang của TQ phản tác dụng .
Hãy nhìn sang Úc . việc Úc thoát khỏi đe doạ cấm vận nguyên liệu than đá và các mặt hàng tiêu dùng đã làm Đức và Mỹ sáng mắt , hoá ra việc TQ áp đặt cấm vận với Úc lại là 1 điều may mắn . cuộc gặp gần đây của thủ tướng ÚC với TQ cho thấy Úc đã hoàn toàn trên cửa của TQ trong thương mại và ÚC vẫn giữ lập trường cần TQ nhưng không nhượng bộ . đó vừa là bài học vừa là 1 phép thử với các nước khác của phương tây nếu muốn thoát khỏi việc bị TQ bắt làm con tin trong thương mại . Úc đã thoát được điều này .
Trung Quốc vẫn dựa vào Nga để chuyển sự chú ý về vấn đề bố trí tư thế phòng thủ của Mỹ ở Châu Á – Thái Bình Dương . Nhưng Mỹ có rất nhiều quan hệ với các hiệp định ở khu vực này với các đối tác mạnh như Nhật , Hàn , Úc và xa hơn là Ấn Độ , sự bao vây của Mỹ ở khu vực này càng lớn mạnh khi sự hung hăng của TQ càng rõ ràng , chính vì vậy TQ mới muốn xoa dịu Mỹ bằng cách nối lại kênh liên lạc quân sự . Mỹ cần thời gian để bố trí nguồn lực và củng cố liên minh xuyên lục địa , TQ cần thời gian để tích lỹ thêm nguồn lực và củng cố kinh tế trong nước , cái này Mỹ đi trước TQ 1 nước cờ .
Vấn đề của Nga trong cuộc gặp lần này không đáng để lưu tâm . cơ bản Nga không còn tiếng nói trong vấn đề áp lực chính trị càng không nói đến vấn đề kinh tế . TQ đang nhân việc các công ty phương tây rút khỏi Nga để nhẩy và chiếm thị phần nền kinh tế 140 triệu dân của Nga . Nhưng TQ chỉ có thể mua hàng năng lượng và xuất khẩu các mặt hàng tương đối lạc hậu của mình sang nga , dù biết rằng đây là thị trường khá lớn nhưng TQ chỉ lợi khi mua được năng lượng giá rẻ , Nhưng TQ lại đang trong thời kỳ giảm tốc phát triển cho nên cũng không giúp Nga được Gì nhiều . TQ vẫn sẽ làm ăn với Nga nhưng những mặt hàng công nghệ cao thì chắc chắn không bao giờ TQ cấp cho Nga . Nga đơn giản chỉ là 1 thị trường mua bán tài nguyên giá rẻ cho TQ không hơn không kém . và TQ cũng không dám đi đêm hỗ trợ Nga cho cuộc chiến với Ucraina sau cuộc gặp này . TQ lớn mạnh bè ngoài , nhưng nội tình bên trong họ có quá nhiều vấn đề và vấn đề lớn nhất là thể hiện hão . họ đang cố gắng cho thế giới và người dân rằng “ TQ rất mạnh và nguồn lực rất lớn , công nghệ cao và tự cường công nghệ ”. Nhưng thực sự TQ không mạnh đến vậy . Nợ trong cơ cấu kinh tế tư nhân của TQ mà thực ra là vốn và là sân sau của chính phủ TQ đã vượt quá con số 1/3 GDP của họ.
Về mặt quân sự nếu TQ quyết giúp Nga . Mỹ sẽ cân nhắc việc đặt Vũ khí hạn nhân theo lời mời của Hàn Quốc trên bán đảo Triều tiên , có thể luân phiên đồn trú quân ở Đài Loan và cung cấp cho đài loan các Vũ khí tấn công tầm xa mới nhất . Đấy là viễn cảnh TQ không hề muốn mặc dù chỉ mang tính phòng thủ của Mỹ . Nên nhớ rằng hệ thống chống tên lửa tầm cao THAAD của mỹ đặt ở Hàn Quốc thôi , TQ đã la làng lên rằng điều này làm mất cân bằng các lược lượng hạt nhân chiến lược của TQ , Mỹ đã phải huỷ bỏ dự án này . Nhưng nếu TQ hoàn toàn đứng về Nga trong cuộc chiến Ucraina , chấp nhận cấp các vũ khí tấn công cho Nga thì Mỹ sẽ xuống tay làm mạnh với các đối tác của mình ở khu vực đông bắc Á và viễn đông Như Nhật Bản , đây là điều TQ có 3 đầu 6 tay cũng không thể đỡ được . những nền kinh tế như Nhật , Hàn , Đài Loan , Úc , sing , thực sự rất mạnh và đang có suy hướng tăng tốc hoàn thiện khả năng tấn công cũng như phòng thủ trước TQ . Chắc chắn rằng TQ không thể 1 chọi 10 được . Chính vì vậy họ cần đồng thuận với Mỹ , ngồi xuống và hoà hoãn với mỹ những điều khoản Mỹ muốn . Các bác có thể thấy rất rõ trong cuộc gặp với Biden . TQ chỉ nói mỗi vẫn đề Đài Loan , cái vấn đề cũ như trái đất , và lâu nay Mỹ vẫn ủng hộ 1 TQ nhưng không ủng hộ TQ thống nhất Đài Loan bằng vũ lực , điều này đã hơn 1 lần Nhật Ban và Mỹ thống nhất với nhau trong chiến lược An Ninh Châu Á – Thái Bình Dương mấy năm qua . Việc Đài Loan vơi TQ là lằn ranh đỏ nhưng với Mỹ - Nhật thì đây cũng là điểm mấu chốt , không có chuyện TQ áp đặt biện pháp quân sự với hòn đảo này được . 100% Mỹ - Nhật sẽ không ngồi im để TQ nuốt Đài Loan .
Cho nên tôi nói rằng cuộc gặp Mỹ - Trung đợt này thành công cho nước Mỹ hơn là Trung Quốc . vì Mỹ thể hiện được mức độ vượt trội về kinh tế và quân sự hơn TQ . Khẳng định lại với TQ vai trò của Mỹ trong khu vực .
Chính sách kinh tế đối ngoại của Mỹ đã thành công khi tìm cách khuyến khích sự cởi mở , nhưng vẫn cân nhắc đến ổn định kinh tế và xã hội và sự áp đảo về quân sự như 1 đòi bẩy cho sự ổn định địa chính trị trong cả châu lục .
Các nỗ lực đàm phán của Mỹ thành công bởi vì khi các nhà lãnh đạo Mỹ nhận ra rằng các quốc gia khác cũng có lợi ích riêng của họ, và một thỏa thuận thành công phải mang lại điều gì đó có giá trị cho tất cả các bên tham gia. Ngược lại, các nỗ lực của Mỹ thất bại khi Mỹ từ bỏ ngoại giao chân chính và đàm phán trên cơ sở một mất một còn: đưa ra tối hậu thư, tăng cường các biện pháp trừng phạt, và từ chối các thỏa hiệp đôi bên cùng có lợi , cái mềm cái cứng của Mỹ ở chổ Này , giải pháp quân sự chỉ Là sự sụp đổ của 1 quá trình ngoại giao cả 2 đều thắng . Tập Cận Binh rất hiểu ý này của Mỹ .
Những mục tiêu quan trọng này đòi hỏi phải thiết lập các ưu tiên rõ ràng của Mỹ cùng các đồng minh và tránh các cuộc thập tự chinh xuyên đại tây dương không cần thiết. Sẽ không ai có thể ngăn những diều hâu của nước Mỹ ủng hộ 1 cuộc chiến quân sự với Trung Quốc . Nước Mỹ phải tránh được 1 Sự đụng độ với Trung Quốc. Chiến tranh với Trung Quốc là 1 thảm hoạ gấp nhiều lần với chiến trường Nga -Ucraina. Và tất nhân Thế giới cũng không muốn , nhưng Nước Mỹ cần bố trí lại ưu tiên tư thế chiến lược ở Châu Á , và Mỹ đang làm đúng như vậy . Cuộc chiến âm thầm vẫn kéo dài và chúng ta đang được May mắn hoặc quá đen đủi khi chứng kiến 1 thời đại nhiều biến động như bây giờ . PHƯƠNG TÂY HAY PHƯƠNG ĐÔNG SẼ DẪN DẮT TOÀN CẦU TRỜI THẾ KỸ MỚI ? THEO TÔI , TRẬT TỰ PHƯƠNG TÂY VẪN LÃNH ĐẠO ÍT NHẤT TRONG NỮA THẾ KỸ NÀY ….
Các bác đọc thêm bài này để có cái nhìn rõ hơn khi liên quan đến Việt Nam .
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=2463782603770863&id=100004174416553&mibextid=Nif5oz
